Lịch sử Cần_Đước

Năm 1698, đất Cần Đước thuộc huyện Tân Bình, dinh Phiên Trấn, phủ Gia Định, rồi trấn Phiên An (1808).

Năm Minh Mạng thứ 13 (1832), Cần Đước thuộc huyện Phước Lộc, phủ Tân An, tỉnh Gia Định.

Năm 1867, Cần Đước là huyện của phủ Phước Lộc, tỉnh Gia Định.

Năm 1871, phủ Phước Lộc sáp nhập vào tỉnh Chợ Lớn.

Năm 1928, Pháp lập quận Cần Đước thuộc tỉnh Tân An.

Ngày 24 tháng 04 năm 1957, quận thuộc tỉnh Long An gồm có 3 tổng:

  • Tổng Lộc Thành Thượng với 6 xã
  • Tổng Lộc Thành Trung với 4 xã
  • Tổng Lộc Thành Hạ với 6 xã.

Ngày 07 tháng 02 năm 1963, quận Cần Đước đổi tên thành Cần Đức.

Ngày 17 tháng 11 năm 1965, quận lấy lại tên Cần Đước, các tổng đều mặc nhiên giải thể.

Năm 1967, chính quyền Đệ nhị Cộng hòa Việt Nam dưới quyền Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu tách 8 xã: Long Cang, Long Định, Long Hòa, Long Khê, Long Sơn, Long Trạch, Phước Vân, Tân Trạch của quận Cần Đước, hợp với một phần quận Cần Giuộc để thành lập quận Rạch Kiến, quận lỵ đặt tại xã Long Hoà.

Sau ngày 30 tháng 04 năm 1975, Cần Đước là huyện của tỉnh Long An, gồm 15 xã: Long Cang, Long Định, Long Hòa, Long Hựu, Long Khê, Long Sơn, Long Trạch, Mỹ Lệ, Phước Đông, Phước Tuy, Phước Vân, Tân Ân, Tân Chánh, Tân Lân, Tân Trạch.

Từ năm 1976 đến nay

Ngày 24 tháng 03 năm 1979, Hội đồng Bộ trưởng ban hành Quyết định số 128-CP, điều chỉnh địa giới hành chính của huyện như sau:

Ngày 24 tháng 5 năm 2015, thị trấn Cần Đước được công nhận là đô thị loại IV.

Huyện Cần Đước có 1 thị trấn và 16 xã như hiện nay.

Quốc lộ 50 đoạn đi qua huyện Cần Đước, thuộc địa phận tỉnh Long An